Anh đương nhiên không chỉ là nói đến phong cảnh tự nhiên, mà còn ngụ ý chỗ này rất thích hợp để làm chuyện đó. Tay Mạnh Nịnh khẽ run, cô ngẩng đầu lên, có chút cầu xinh nhìn anh: “Không được, đang là ban ngày… Chương 104: Cháu yêu chị ấyTần Ý Nùng tự nhiên xem phát lại.Một mình Đường Nhược Dao ngồi trên ghế bên cạnh cô ấy, hai người không ai lên … Toggle navigation Doc Truyen Chỉ Yêu Cố Chấp Cuồng Của Anh. Đề Cử. Đọc Truyện (0) 5.67 /10 trên tổng số 6 lượt đánh giá. Thông Tin. Giới Thiệu. D.S Chương. Tác Giả: Ai Lam. Chỉ Yêu Cố Chấp Cuồng Của Anh. Thể loại: Ngôn Tình. Tác giả: Ai Lam. Số chương: 92. Còn tiếp. Chương mới nhất: Chương 50. Cập nhật cuối: 5 năm trước. Thể loại: Hiện đạiConverter: ngocquynh520Editor: Song NhãNhiều năm sau, khi có một tờ báo phỏng vấn vợ chồng họ Thi có Mạnh Nịnh nở nụ cười, không đáp lời hắn. Thi Vinh thấy thế, không nhịn được thầm mắng mình bị coi thường, hắn hiểu rõ vấn đề như vậy, ngoại trừ trên giường, còn lại ở nơi nào hắn cũng không chiếm được bất kì sự đáp lại nào từ cô, nhưng hắn vẫn cứ muốn hỏi, kỳ vọng vào một ngày nào đó Chỉ Yêu Cố Chấp Cuồng Của Anh Chương 82 gacsach.com. Nghe vậy, Trương Hoàng hừ một tiếng, nói thầm: "Chỉ nói bừa thôi." Nói xong anh ta liền theo sau Thi Huân, bước vào phòng bệnh. uVQcP. Tác giả Thể loại Ngôn TìnhNguồn DĐ Lê Quý ĐônTrạng thái Đang raSố chương 90Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Thể loại Hiện đạiConverter ngocquynh520Editor Song NhãNhiều năm sau, khi có một tờ báo phỏng vấn vợ chồng họ Thi có hỏi bọn họ cuộc sống vợ chồng những năm qua như tiên sinh dùng bốn chữ để diễn đạt Đạt được ước phu nhân im lặng không nói điều trong lòng cô có một đáp án chính là Đè từ khi cô theo hắn, thành người phụ nữ của hắn, thì đã định trước trở thành khát khao cả đời của hắn. Nhà họ Đinh bên này, Đinh Hoài Chí cùng Mộc Nhung Nhung thắm thiết, thì một nhà Thi Vinh bên kia lại hòa thuận mĩ mãn. Ở trường, Quả Quả được giáo viên chọn tham gia dàn hợp xướng nhỏ, sau khi về đến nhà cậu nhóc kia cực kỳ vui vẻ, ôm đùi Mạnh Nịnh mà nói không ngừng nghỉ, trong lời lẽ có niềm ao ước muốn được học Vinh chưa bao giờ cảm thấy trẻ con phải có nhiều tài năng, anh áp dụng chính sách "nuôi thả" với Quả Quả, Quả Quả thích gì, học gì, dù là học một thời gian mà không hứng thú, anh cũng không nổi giận, có thể nói, về chuyện dạy con thì anh vô cùng thoải mái, vô cùng bao dung, chuyện này lại vừa khéo tương phản với cách anh đối xử với Mạnh cậu nhóc tỏ ý muốn học piano, Thi Vinh liền như cười như không mà liếc Mạnh Nịnh một cái, thấy rằng Quả Quả không hỏi mình, cho nên anh không nói gì, mà anh cũng rất muốn biết Mạnh Nịnh sẽ trả lời ra đó không phải Mạnh Nịnh rất có thiên phú sao? Giáo viên dạy piano của cô đã từng khẳng định, nếu Mạnh Nịnh vẫn tiếp tục luyện, nhất định trong tương lai sẽ trở thành một nghệ sĩ piano xuất tiếc cô ấy không nói Nịnh không muốn trả lời, bảo Quả Quả đến hỏi ba. Cậu bé lắc lắc cái mông nhỏ chạy đến bên Thi Vinh, ôm lấy cánh tay Thi Vinh làm nũng mà nài nỉ "Ba ba, ba ba, người ta muốn học piano, có thể hay không, có thể được hay không!"Thi Vinh xoa xoa cái đầu xù xù của cậu, hất hàm ý bảo cậu nhìn về phía Mạnh Nịnh "Nhà chúng ta ấy à, ma ma con mới là chủ, ma ma nói mới tính, con đi hỏi ma ma đi. Nếu ma ma đồng ý, thì đi học, con có chịu không?"Kỳ thật đáy lòng Thi Vinh rất mâu thuẫn. Anh làm như vậy, người nói xem là có ý tứ gì đây? Mặc kệ Mạnh Nịnh trả lời như thế nào, anh cũng không bằng lòng. Nếu Mạnh Nịnh nói "được", điều đó cho thấy cô vẫn còn tình cảm với Hàn Ngộ Chi, hoặc là nói, cô vẫn luôn nhớ tới trước kia. Nếu cô nói "không được", Thi Vinh sẽ cảm thấy chuyện trước kia đã đả kích cô quá mạnh mẽ, trong sinh mệnh cô vì thế mà nảy sinh ấn tượng quá sâu sắc, tóm lại, không thể nào khiến anh có thể hoàn toàn thoả anh vẫn muốn biết đáp án của Mạnh Nịnh, dù cho đáp án đó khiến tim anh như bị dao cứ muốn biết, vẫn cứ không thể rời xa, vẫn cứ yêu cô, yêu muốn chết, trừ cô ra, ai cũng khiến anh chướng bên Quả Quả đều vấp phải trắc trở, nhưng tính hăng hái vẫn không giảm, lại chạy đến bên Mạnh Nịnh, ôm lấy đùi Mạnh Nịnh lần nữa, khuôn mặt trái táo nho nhỏ ngẩng lên, mắt to, mũi cao, môi đỏ, thật sự là đáng yêu không nói nên lời. Đối mặt với đứa trẻ dễ thương như vậy, d$d^[email protected]ó ai lại nhẫn tâm nói "không" chứ? Hơn nữa đây còn là miếng thịt rơi từ trên người Mạnh Nịnh, dù cô không yêu bản thân, cũng không thể không yêu Quả Quả! "Ma ma! Ma ma, xin ma ma đấy, người ta muốn học đàn, chỉ muốn học đàn thôi!" Nói xong, liền chớp chớp đôi mắt to tròn đáng cùng Mạnh Nịnh vẫn bị sự đáng yêu của cậu làm cho mềm lòng "Muốn học thì cứ học đi, ma ma không ý kiến gì, con đi nói với ba ba, ma ma đồng ý cho con đi học."Quả Quả hoan hô một tiếng, nhảy lên giống như con ngựa con vui sướng, ra phòng bếp, bổ nhào về phía ba ba để kể tin tức tốt này. Nhưng... Thật kỳ lạ, sao nét mặt ba ba đột nhiên trở nên khó coi như thế? Quả Quả không hiểu, cậu nhóc dẩu môi, hờn dỗi, lúc trước hỏi một câu có đồng ý hay không thôi mà, vì sao ba ba không nói lời nào đã đi vào phòng bếp vậy? Chắc chắn là ba ba không muốn cho cậu học, cho nên đi tìm ma ma để nói xấu cậu rồi!Đột nhiên Quả Quả cảm thấy ba ba rất xấu xa, cậu nghĩ, bình thường ba ba thường thích tranh giành ma ma với cậu, bây giờ cậu muốn học piano, ma ma cũng đã cho phép rồi, thế mà ba ba không cho, Quả Quả nghĩ, cậu sẽ không bao giờ nói chuyện với ba ba nữa! Mạnh Nịnh đang thái ớt xanh, đột nhiên một đôi tay ôm eo cô từ sau lưng, đến bây giờ cô vẫn không quen bị tập kích bất thình lình như vậy, vẫn bị giật mình. Cằm Thi Vinh đặt trên vai cô, hơi thở ấm áp phả lên cổ cô, hơn nữa tay của Thi Vinh còn không chịu yên, vuốt ve theo vòng eo mảnh khảnh của cô đến phía dưới ngực cô đầy ám muội. Ở nhà Mạnh Nịnh không thích mặc nội y, mà quần áo ở nhà lại cực kỳ mềm mại, cho nên trên cơ bản, Thi Vinh không gặp trở ngại nào. "Đừng... Em đang bận mà."Nghe vậy, Thi Vinh trừng phạt mà bóp hai đỉnh nhọn một phen, Mạnh Nịnh mẫn cảm hít một hơi, suýt nữa không cầm chắc dao thái trong tay. Nếu lá gan cô lớn một chút, không sợ chết một chút, bớt quan tâm Quả Quả một chút, có lẽ cô sẽ lựa chọn chém chết tên Thi Vinh khốn kiếp thấy Mạnh Nịnh run rẩy lại không thể khống chế mà đáp lại, lúc này mới Thi Vinh mới vui vẻ. Anh nheo mắt lại, hỏi "Em đồng ý cho Quả Quả học đàn rồi hả?""Không phải anh nói rằng, em là chủ nhà, tùy em định đoạt sao?" Mạnh Nịnh chợt nổi lên dũng khí trả Vinh không ngờ cô lại dùng những lời này để phản kích anh, tức khắc cười lạnh "Cho nên đây là sự giải thích của em?"Mạnh Nịnh vừa nghe giọng điệu lạnh lùng của anh liền biết anh sắp phát bệnh, vội vàng d/d"lqdđặt dao xuống lắc đầu "Em chỉ đùa một chút thôi mà. Quả Quả thích, chẳng lẽ anh lại không chịu cho con đi học sao?" Cậu nhóc kia luôn hiếu kỳ với những thứ gì mới lạ, chẳng qua là sấm to mưa nhỏ, qua không bao lâu thì chán."Vậy em muốn dạy nó sao?" Thi Vinh mặt Mạnh Nịnh không đổi, trong khoảnh khắc ánh mắt trở nên ảm đạm "Anh biết rõ... Lại còn hỏi điều này làm gì?"Chuyện đó đã tổn thương cô quá nhiều, dù là thân thể hay là tinh thần. Nếu phải nói việc tàn nhẫn nhất Thi Vinh đã làm với Mạnh Nịnh cho đến bây giờ, đó là hủy diệt ước mơ của cô, bẻ gẫy đôi cánh của cô. Nhưng anh chưa từng hối hận, bởi vì anh biết chỉ có như vậy, mới có thể vĩnh viễn khiến Mạnh Nịnh ở lại bên cạnh Vinh anh không phải kiểu người thích làm việc thiện gì đó, anh chỉ vì bản thân mình. Muốn anh chúc Mạnh Nịnh hạnh phúc, buông tay để Mạnh Nịnh đi, đó là chuyện không có khả năng. Nếu đời này anh chết trước Mạnh Nịnh, nhất định anh sẽ tgiết Mạnh Nịnh trước khi chết rồi mới an tâm ra đi."Xin lỗi." Nhưng anh vẫn giải thích đấy thôi. "Khi đó em cực kỳ bướng bỉnh, anh muốn giữ em lại, chỉ có như vậy thôi."Mạnh Nịnh không muốn nghe lời giải thích cứng nhắc vô lực. Suy cho cùng, toàn bộ hành vi của anh đều xuất phát từ sự ích kỷ của anh. Mãi cho tới hôm nay, mỗi khi Mạnh Nịnh nhớ tới mình đã từng đau khổ ra sao vẫn còn có thể cảm thấy vô cùng đau đớn. Cô dằn vặt cùng tuyệt vọng như vậy, chứng kiến ước mơ vỡ vụn thành ngàn vạn mảnh trước mặt là cô mãi mãi không thể nào tới được tương lai lắm, sao có thể không đau thể đau, tinh thần càng đau hơn, đau tới nỗi cô không nhịn được muốn rơi nước những chuyện này đều đã qua rồi, ước mơ của cô đã sớm bị huỷ diệt, cô đã quên đi từ lâu. "Đừng nói chuyện này nữa, cũng đã qua lâu rồi, em đã sớm quên mất." Nói xong, cô cầm lấy dao tiếp tục thái, Thi Vinh ôm eo cô thật chặt, dáng vẻ dịu dàng hiếm thấy "Nghe theo em, tất cả đều nghe theo em hết, để Quả Quả đi học, nhưng mà nó có thể kiên trì hay không, anh muốn nhúng tay vào cũng không được."Mạnh Nịnh thất thần nhìn đôi tay đang thái ớt xanh của mình. Đôi tay này đã từng lướt trên phím đàn đen trắng, tạo nên những nốt nhạc say đắm lòng người, mà hiện giờ, lại chỉ có thể thái rau, nấu cơm. Mạnh Nịnh cúi đầu, nghiêm túc chăm chỉ thái ớt xanh thành những sợi nhỏ, mặc cho Thi Vinh vuốt ve khắp nơi trên người mình - dù sao cô đã sớm quen, đây là sở thích của Thi Vinh, lúc nào cũng thích vuốt ve cô, thật giống như có thể hoàn toàn giữ lấy cô xong bữa tối, Quả Quả chơi cả ngày, đã sớm buồn ngủ, sáng mai lại là thứ bảy, Thi Vinh nói muốn dẫn cậu đi tắm suối nước nóng, cậu bé vui vẻ muốn chết, tắm rửa rồi lên giường đi ngủ. Mạnh Nịnh ru con trai ngủ rồi, cũng trở lại phòng ngủ, Thi Vinh đã tắm rửa xong, đang ở trên giường chờ cô trở Nịnh cũng tắm rửa qua loa, lúc cô ra khỏi phòng tắm, Thi Vinh đang dùng ánh mắt khác thường nhìn cô. Mạnh Nịnh rất quen thuộc với ý tứ ánh mắt này thể hiện. Cô cúi đầu thở dài, kỳ thật rất nhiều khi cô vốn không có khát vọng làm tình, nhưng lại gả cho người chồng có tính dục rất mãnh liệt, có đôi khi Mạnh Nịnh cũng sầu muộn, dường như trừ lúc cô tới kỳ nghỉ lễ ra, thời gian còn lại Thi Vinh không lúc nào không có hứng thú với có thể cự tuyệt thì đã làm rồi, nhưng Thi Vinh có thể chấp nhận việc bị từ chối sao?Mạnh Nịnh cũng hận thân thể không tự trọng của mình, rõ ràng trong lòng không muốn, nhưng Thi Vinh vừa trêu chọc, miệng liền thành thật kêu ra tiếng, cũng chẳng trách Thi Vinh không tin, nếu không phải Mạnh Nịnh hiểu mình, cô cũng đã cho rằng mình là loại miệng nói một đường tâm nghĩ một nẻo rồi. Nhưng trên thực tế rất nhiều khi cô thật sự không muốn làm, nhưng Thi Vinh lại có bản lĩnh khiêu khích cô đến hưng Vinh đè cô dưới người, Mạnh Nịnh không dám nhìn thẳng vào mắt Thi Vinh, mắt của anh đen và sâu, cực kỳ sắc bén, mỗi lần như thế Mạnh Nịnh đều cảm thấy mình như bị hút vào trong đó vậy. Cô nhắm mắt lại, không dám nhìn Thi Vinh nữa, hít một hơi thật sâu, dâng lên đôi môi đỏ mọng của là vật tế xinh đẹp Vinh hôn lên đôi môi nhỏ nhắn của Mạnh Nịnh, hai tay linh hoạt cởi bỏ vạt áo của cô, trước mặt Thi Vinh, Mạnh Nịnh mỏng manh như một đóa hoa tầm gửi phụ thuộc vào cây lớn, cho dù bản thân cô D^d&l~q%dcứng cỏi vô cùng. Âm thanh êm dịu không ngừng phát ra từ miệng cô, mạnh mạnh muốn cắn môi, lại bị Thi Vinh ngăn cản."Kêu lên." Anh nói. "Đừng miễn cưỡng bản thân."Mạnh Nịnh không chịu để ý đến anh, không muốn nghe anh nói mấy lời thô tục, nhưng miệng Thi Vinh cứ thế, kỳ thật những năm gần đây đã tốt hơn nhiều, trước kia bất kể cái gì thô tục anh cũng dám nói ra. Lúc ban đầu anh mới nói thì Mạnh Nịnh đã không chịu nổi mà rơi nước mặt, cô vốn là nữ sinh được dạy dỗ cẩn thận, rất nhiều khi Thi Vinh nói còn khiến Mạnh Nịnh cảm thấy xấu hổ hơn là những chuyện anh làm với mà người ta không biết xấu hổ, cô còn có thể có cách nào nữa đây?Một bàn tay của Thi Vinh kê dưới gáy Mạnh Nịnh, anh quý trọng cô như thế, hận không thể giấu cô ở trên đảo nhỏ rời xa trần thế, giam giữ cô một đời một kiếp, không cho bất kì kẻ nào phát hiện ra. Nhưng kiểu tình yêu điên cuồng này khiến người ta sợ hãi, không có bất kì cô gái nào chịu đựng được. Cho dù anh có đẹp trai, nhiều tiền, có tài năng, công việc tốt, nhưng so với tự do, e là vĩnh viễn không đủ Nịnh ngoan ngoãn nhận lấy nụ hôn của Thi Vinh, cô ở dưới thân anh luôn cực kỳ nghe lời, nghe lời dường như hoàn toàn không nóng nảy bao giờ. Thi Vinh say đắm mọi mặt của Mạnh Nịnh, cô là người anh yêu nhất cuộc đời này, nguyện vọng duy nhất của anh là có được cô, nếu là một ngày kia có thể có được tất cả của Mạnh Nịnh, cả đời này Thi Vinh sẵn lòng đợi đến ngày đó mới làm thế nào cũng không có được. Có đôi khi Thi Vinh cũng hoang mang, anh không biết rốt cuộc mình đã làm gì sai, anh đã cho cô những gì tốt nhất trong khả năng của mình, để cho cô thành người phụ nữ mà người người hâm mộ. Anh đem tất cả tiền bạc của mình cho cô, còn cả toàn bộ tình yêu của anh, nhưng vì sao lại không thể làm cô rung động chứ?Có đôi khi Thi Vinh sẽ nghĩ, nếu có một ngày anh chết đi, Mạnh Nịnh có thể vì anh mà rơi một giọt nước mắt hay không, sau đó sẽ vĩnh viễn nhớ tới anh trong quãng đời còn lại chứ? Thi Vinh cảm thấy sẽ không bao giờ, cho nên, nếu có một ngày anh chết trước Mạnh Nịnh, trước khi chết anh sẽ giết chết Mạnh Nịnh, nói như vậy, dù là sống hay chết, Mạnh Nịnh đều thuộc về anh rồi. Mà nguyên do trong chuyện này...Có lẽ cả đời này, Thi Vinh đều không tìm ra đáp án. Tác giả Ai Lam Thể loại Hiện đại, Nguyên sang, cẩu huyết, ngược luyến, đô thị tình duyên, cường thủ, OE, SE. Độ dài 99 chương đang edit chương 90 🍑🍑🍑🍑🍑🍑 🐳 Văn án 🐳 Nhiều năm sau, khi có một tờ báo phỏng vấn vợ chồng họ Thi có hỏi bọn họ cuộc sống vợ chồng những năm qua như thế. Thi tiên sinh dùng bốn chữ để diễn đạt Đạt được ước muốn. Thi phu nhân im lặng không nói một điều gì. Nhưng trong lòng cô có một đáp án chính là Đè nén. Kể từ khi cô theo hắn, thành người phụ nữ của hắn, thì đã định trước trở thành khát khao cả đời của hắn. Tag Yêu sâu sắc đô thị tình duyên, hôn nhân tình yêu chiến tranh Thông tin truyện Chỉ yêu cố chấp cuồng của anh Đánh giá 7/10 từ 2 lượt. Rất nhiều năm sau đó, khi một tạp chí phỏng vấn vợ chồng họ Thi người người ao ước, có hỏi rằng bọn họ có cảm tưởng gì với cuộc sống vợ chồng nhiều năm qua. Thi tiên sinh chỉ nói bốn chữ Đạt được ước muốn. Thi phu nhân trầm mặc hồi lâu, không nói gì hết. Đáp án trong đáy lòng của cô là Đè nén. Kể từ khi cô theo anh, thành người phụ nữ của anh, thì đã định trước trở thành khát khao cả đời của anh. * * * * * * * * Thi tiên sinh Không cần phản kháng, không cần cự tuyệt, không cần rơi lệ, không cần rời đi, sà vào lòng anh này. Nam chủ bạo lực cố chấp, trước đây thật lâu não mới động, nói chuyện không ăn khớp với tam quan. Danh sách chương Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Trọn bộ Chỉ Yêu Cố Chấp Cuồng Của Anh Full tập được cập nhật mới nhất tại Truyện Tip đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Chỉ Yêu Cố Chấp Cuồng Của Anh Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ Truyện Tip Bạn đang đọc truyện Chỉ yêu cố chấp cuồng của anh của tác giả Ai Lam Nội dung thể loại ngôn tình hiện đại, tình hữu độc chung, đô thị tình duyên, chiến tranh hôn nhân và tình yêu. Từ khoá tìm kiếm Vai chính Mạnh Nịnh ┃vai phụ Thi Vinh, Hàn Ngộ Chi Rất nhiều năm sau đó, khi một tạp chí phỏng vấn vợ chồng họ Thi người người ao ước, có hỏi rằng bọn họ có cảm tưởng gì với cuộc sống vợ chồng nhiều năm qua. Thi tiên sinh chỉ nói bốn chữ Đạt được ước muốn. Thi phu nhân trầm mặc hồi lâu, không nói gì hết. Đáp án trong đáy lòng của cô là Đè nén. Kể từ khi cô theo hắn, thành người phụ nữ của hắn, thì đã định trước trở thành khát khao yêu cả đời của hắn. * * * * * * * * Thi tiên sinh Không cần phản kháng, không cần cự tuyệt, không cần rơi lệ, không cần rời đi, sà vào lòng anh này. Nam chủ trong truyện bạo lực cố chấp, trước đây thật lâu não mới động, nói chuyện không ăn khớp với tam quan. Danh sách chương truyện Chỉ Yêu Cố Chấp Cuồng Của Anh Chương 1 – Chương 1 Chương 2 – Chương 2 Chương 3 – Chương 3 Chương 4 – Chương 4 Chương 5 – Chương 5 Chương 6 – Chương 6 Chương 7 – Chương 7 Chương 8 – Chương 8 Chương 9 – Chương 9 Chương 10 – Chương 10 Chương 11 – Chương 11 Chương 12 – Chương 12 Chương 13 – Chương 13 Chương 14 – Chương 14 Chương 15 – Chương 15 Chương 16 – Chương 16 Chương 17 – Chương 17 Chương 18 – Chương 18 Chương 19 – Chương 19 Chương 20 – Chương 20 Chương 21 – Chương 21 Chương 22 – Chương 22 Chương 23 – Chương 23 Chương 24 – Chương 24 Chương 25 – Chương 25 Chương 26 – Chương 26 Chương 27 – Chương 27 Chương 28 – Chương 28 Chương 29 – Chương 29 Chương 30 – Chương 30 Đọc truyện online, đọc truyện hay - Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang web truyện Online mới nhất, đọc truyện ngôn tình hay . Web đọc truyện online hỗ trợ đọc truyện trên điện thoại, máy tính bảng, đọc truyện trên iphone, ipaid, điện thoại android tốc độ nhanh nhất. Leave a comment Trở lại căn hộ cô vẫn luôn ở, người đàn ông tự do như ở chính nhà mình, nhưng chuyện đầu tiên khi về nhà, không phải thay quần áo, cũng không phải ăn, mà là ăn Nịnh liền bị người đàn ông thô lỗ đè lên cửa, bắp đùi tráng kiện của anh chen ở giữa hai chân cô, một đôi mắt sáng sắc bén luôn nhìn thẳng vào cô, dường như muốn soi ra điều gì trên mặt cô “Anh đã về rồi, em không vui sao?”“... Không có.”“Run rẩy cái gì? Không ngoan ngoãn chút nào.” Người đàn ông nói, đến cùng vẫn nhân từ thả cô ra, sau đó tự do di chuyển khắp phòng, nhìn như đang quan sát cảnh vật chung quanh, nhưng thật ra là đang kiểm tra nơi này có tung tích người thứ ba hay không. Cuối cùng, khi anh xác định nơi đây chưa từng có người đàn ông nào bước vào mới gật gật đầu thoả mãn “Em thật biết điều.”Mạnh Nịnh cứng đờ đứng tại chỗ, không dám nói lời nào, ba năm trước đây người đàn ông này đáng sợ bao nhiêu, cô vẫn không quên, cho nên nếu có thể không chọc giận anh thì sẽ không chọc giận anh, như vậy mình cũng có thể chịu ít đau khổ Vinh có khuynh hướng bạo lực nghiêm trọng, loại tính cách này biểu hiện khi anh khó chịu thì sẽ đánh đập tàn nhẫn, nhưng mà bây giờ anh đã học kiềm chế bản thân tốt hơn trước, nếu như toàn thân dư thừa tinh lực không thể phát tiết qua việc làm tình, anh sẽ đi đánh quyền. Người đàn ông này học gì cũng giỏi nhất, không lâu trước đó còn ôm cúp thi đấu trở về. Mà bây giờ, Thi Vinh có vẻ càng thêm trưởng thành chững chạc hơn ba năm trước, nhưng sự cố chấp trong mắt anh không bớt đi chút nào, cho tới bây giờ anh vẫn là như vậy, không từ thủ đoạn nào cũng phải có bất hạnh, lúc này đây, “đồ” anh coi trọng, lại là Mạnh Nịnh, một người sống sờ cô có thể nói được gì đây?Vào ban đêm, Mạnh Nịnh bị người đàn ông đè xuống giường hung hăng bắt nạt, cô muốn khóc lại không khóc nổi, nước mắt đã khô từ ba năm trước rồi. Nhưng Thi Vinh lại không thích cô cắn răng chịu đựng như vậy, chê chẳng có tình thú, nên luôn dùng các loại thủ đoạn bức bách cô. Tuy anh không được tính là có kinh nghiệm phong phú, nhưng kinh nghiệm ba năm trước vẫn còn, ngay cả có đến mười Mạnh Nịnh cũng không đủ để anh chơi đùa, huống chi đây chỉ có sau đương nhiên cô không thể rời giường đi học nổi. Ba năm đại học, Mạnh Nịnh chưa từng trốn học, cũng chưa từng xin nghỉ, nhưng Thi Vinh vừa trở lại, cô không thể tiếp tục sống như trước đây rồi. Anh muốn cô theo anh, cô phải theo, anh muốn cô lên giường với anh, làm tình, cô không thể cự tuyệt. Phàm là thứ Thi Vinh thích, cô phải học, Thi Vinh ghét, cô cũng không thể có ấn tượng may ngoại trừ buổi tối ngày đầu tiên, sau khi Thi Vinh chà đạp cô một phen như sói đói, liền đi về nhà, ở đó, ông cụ đang chờ anh. Năm đó bắt Thi Vinh đi lính, làm sao trong lòng ông cụ không đau cho được? Đây chính là dòng độc đinh nhà họ Thi của ông, từ nhỏ đến lớn, có thể nói là một tiểu bá vương, ông trời lại ưu ái anh, sinh ra có một ngoại hình tuấn tú, đầu óc lại thông minh, người khác phải tốn nhiều thời gian mới học được thứ gì đó, Thi Vinh chỉ cần liếc mắt nhìn là được. Đáng tiếc cho mình, anh lại không cho phép ai nói nửa câu không như anh thích, ông cụ không thích, Thi Vinh tuyệt đối không nhường chút nào. Anh là chân lý, ai cũng không thể nói một câu không phải. Cho nên, dù ông cụ cảm thấy Mạnh Nịnh và Thi Vinh rất không hợp nhau, nhưng dưới sự khăng khăng của Thi Vinh, ông cũng hết cách. Điều duy nhất ông có thể làm, chính là trước khi đứa con trai bức điên cô gái đáng thương này, đưa anh đi, xem thời gian có thể mài mòn được tính tình của anh hay thực chứng minh, Thi Vinh chính là Thi Vinh, mãi mãi cũng không thay Vinh vừa đi, Mạnh Nịnh mới dám thở phào một cái. Khi ngủ, Thi Vinh rất thích ôm cô thật chặt, cô khó ngủ, thời điểm anh ôm cô, cô liền mất ngủ cả đêm, nhưng lại không dám lộn xộn, sợ sẽ đánh thức Thi Vinh, Thi Vinh nổi danh nóng tính, từ nhỏ đến lớn, chẳng ai dám trái ý của anh, nếu không anh có thể làm cho cả nhà người đó không ai được yên, cuối cùng có thể để lại cái mạng cho người đó, thì coi như anh còn có lương đàn ông này, có thể nói là không có chút ánh sáng nào, toàn bộ đều u anh ở đó, ngay cả thở mạnh Mạnh Nịnh cũng không dám. Khuynh hướng bạo lực của Thi Vinh trầm trọng bao nhiêu, đến bây giờ cô cũng không quên. Nhưng dù Thi Vinh có đi, Mạnh Nịnh cũng không thể thả lỏng. Chỉ cần vừa nghĩ tới cùng tồn tại dưới một khoảng trời, hít thở cùng bầu không khí với anh, lòng của cô như bị một tấm màng bảo quản bọc lại chặt chẽ, tuy là không chết, nhưng cũng không thở đi Thi Vinh thấy Mạnh Nịnh còn đang ngủ, nên không kéo rèm cửa sổ, kỳ thật lúc đó Mạnh Nịnh đã tỉnh rồi, nhưng cô sợ mở mắt ra lại chọc Thi Vinh giày vò mình, cho nên nhắm hai mắt giả bộ ngủ, cũng may Thi Vinh không chú ý đến. Mạnh Nịnh làm như vậy thực ra rất mạo hiểm, Thi Vinh nhất định không cho phép cô không chấp nhận anh, thậm chí chán ghét đến mức giả bộ ngủ để tránh né hệ giữa bọn họ đã xác định từ ba năm trước đây rồi, đối với Thi Vinh mà nói, đó chính là chuyện ván đã đóng thuyền, nếu Mạnh Nịnh muốn đổi ý? Vậy cũng phải xem anh có đáp ứng bộ phòng ngủ đều tràn ngập mùi vị của Thi Vinh, anh vừa xuất hiện, liền có thể đem khiến cả thế giới của cô nhuộm sắc thái của Nịnh quấn chăn đơn ngồi dậy từ trên giường, cho dù trong căn hộ không có một bóng người, trước sau cô cũng không thể quen không mặc quần áo giữa ban ngày ban mặt. Eo đau nhức dữ dội, sợ là ba năm nay Thi Vinh không chạm vào người phụ nữ nào, tất cả lửa dục tích góp hơn một ngàn ngày đều tiêu phí lên người cô rồi. Vừa nghĩ tới sau này có thể phải sống cùng với Thi Vinh, Mạnh Nịnh cảm thấy ở sâu trong nội tâm mình vẫn có cảm giác không nói nên lời từ từ nảy điện nhờ bạn cùng lớp xin nghỉ, Mạnh Nịnh mặc đồ ngủ vào đến phòng vệ sinh, lúc đánh răng xong đang chuẩn bị rửa mặt, đột nhiên nhìn thấy mặt mình trên cái gương lớn sáng loáng phía trên bồn mạo của cô rất xinh đẹp, trên thực tế sợ rằng hai chữ này đều không đủ để hình dung hết vẻ đẹp của cô, bằng không sao Thi Vinh lại liếc mắt một cái là thấy được cô chứ?Đôi mắt hạnh to mà có thần, đen trắng rõ ràng, đồng tử long lanh, sống mũi cao thẳng trên khuôn mặt nhỏ nhắn lớn chừng bằng bàn tay, chỉ là ngũ quan đã chiếm hết, không dư thừa chút nào, da trắng mịn như trứng gà bóc. Có thể phương diện khác Mạnh Nịnh không thật tốt, nhưng nếu nói là xinh đẹp, chắc chắn cô là một người nổi bật. Nhất là bây giờ, sắc mặt cô hồng hào, dáng dấp thoải mái, có thể nhìn ra được nhìn ra được đã sống trong nhung lụa một thời gian này không Nịnh cảm giác mình phải như ba năm trước đây, khuôn mặt phờ phạc, toàn thân gầy gò, lộ ra một vẻ chán chường, thành tích đi xuống, bị sự lo lắng hành hạ đến ăn không ngon ngủ không yên, hết lần này tới lần khác lại không thể giãi bày với ai, chỉ có thể im lặng chịu đựng một sao bây giờ cô lại thành cái dạng này? Rõ ràng là một ngày trước khi Thi Vinh xuất hiện, cô còn là một cô gái mảnh khảnh nhợt nhạt, vì sao bị anh giày vò một đêm, lại biến thành dạng này? Mạnh Nịnh không dám nhìn nữa, nhanh chóng rửa mặt rồi đi ra qua bởi vì Thi Vinh quá nôn nóng, cô chưa ăn gì cả, sau đó anh lại gọi điện đặt đồ ăn ngoài, cô lại không nuốt trôi - dù là ai mà bị đôi mắt đáng sợ nhìn chăm chú, cũng sẽ không nuốt may trong tủ lạnh còn có cháo cô nấu sáng hôm qua, chỉ cần hâm lại là ăn được rồi. Nhắc tới cũng kỳ lạ, rõ ràng là đói lả, nhưng Mạnh Nịnh là không ăn nổi, trong lòng lo sợ bất an, giống như khi còn nhỏ gây hoạ, biết sẽ bị ba phạt nên cứ chần chừ ở ngoài không dám về nhà. Nhưng mà Thi Vinh không phải ba, anh cũng không thương cô như ba.

chỉ yêu cố chấp cuồng của anh